Mười năm trong lãnh vực văn hóa là một thời gian
quá ngắn ngủi, nhưng với Viện Việt Học thì mười năm qua viện đã làm được một
công trình khá to lớn là duy trì và triển khai văn hóa Việt Nam tại hải ngoại.
Vào sáng Thứ Bảy, tại trụ sở của
Viện Việt Học ở thành phố Westminster, cuộc triển lãm của Viện Việt Học đã khai
mạc với sự có mặt của các giáo sư, nhân sĩ trí thức và các nhà nghiên cứu văn
hóa Việt Nam trong và ngoài viện từ nhiều nơi về cùng với rất đông giới truyền
thông báo chí tại Nam California.
Giáo Sư Nguyễn Trung Quân, một
thiện nguyện viên đến với Viện Việt Học từ nhiều năm nay đã thay mặt ban tổ
chức giới thiệu tổng quát về nội dung cuộc triển lãm của viện nhân dịp kỷ niệm
mười năm.
Trong một gian phòng không lớn
lắm nhưng đã như cả một kho tàng kiến thức cho mọi người, đặc biệt là giới trẻ
hải ngoại, Giáo Sư Quân đã giới thiệu đến mọi người những tác phẩm hiếm quí mà
viện đã sưu tập được, những tài liệu về nền văn hóa cổ và cận đại của Việt Nam,
những bản viết chữ nôm về những tác phẩm văn học lớn của VN và đồng thời cũng
giới thiệu những công trình sưu tập, nghiên cứu của các giáo sư trong viện hay
cộng tác với viện. Tất cả những tác phẩm, tài liệu hiếm quí này một phần được
trưng bày trên hai dẫy bàn dài chiếm hết chiều dài căn phòng, một số khác được
bày trong những tủ kính có khóa.
Trên những bàn trưng bày tài liệu
là một vài bình bông hay những chậu lan quí mà nhà trồng lan nổi tiếng, ông Ngô
Long, cho biết, “Ðây là những loại lan hiếm mà chúng tôi sưu tầm được ở Việt
Nam, ở Úc và một vài nơi khác. Lan có mặt hôm nay bên những tài liệu quí hiếm
này là mong tỏa thêm hương sắc vào nền văn hóa VN mà những tài liệu sách báo
quí hiếm này thể hiện.”
Cũng bên những giò lan quí là
những bức tranh lụa của họa sĩ Tú
Duyên mà một học trò của họa sĩ là họa sĩ Văn Mộc còn lưu giữ được.
Tranh lụa Tú Duyên là một lối
vẽ đặc thù rất thanh thoát nửa có tính cách phương Tây và nửa lại là phương
Ðông mà họa sĩ Tú Duyên đã
thể hiện gần như độc quyền vì sau Tú
Duyên ít thấy có họa sĩ nào theo được bước chân của họa sĩ. Bên cạnh đó
là một số tranh mộc bản Việt Nam mà những nghệ nhân VN đã mất rất nhiều công
phu phục chế hay mô phỏng lại. Tranh mộc bản là thứ tranh được in từ những tấm
khắc gỗ mà người họa sĩ đã thể hiện lên gỗ rồi in lên những tấm giấy đặc biệt
thường được chế biến từ cây Dó, một loại cây xưa thường để chế biến ra loại
giấy in tiền giấy của phương Tây.
Nổi bật giữa phòng là cái trống
đồng nay đã như biểu tượng cho nền văn minh hơn 4 ngàn năm văn hiến Việt Nam.
Cái trống đồng này theo ban tổ chức và cả Giáo Sư Nguyễn Ngọc Bích có mặt đều
không khẳng định là loại trống đồng Ðông Sơn hay trống đồng Ngọc Lũ. Chỉ biết
đó là do cụ Hoàng Hoán, một vị cao niên rất thiết tha đến nền văn hóa cổ của
chúng ta gửi đến tham dự. Theo vị đại diện cụ Hoàng Hoán thì đây là chiếc trống
của một nhà sưu tầm cổ vật ở trong nước đã chuyển cho cụ Hoàng Hoán khi cụ được
đi định cư ở Hoa Kỳ, với tâm nguyện rằng khi đến Hoa Kỳ cụ Hoàng Hoán phải cố
gắng với những phương tiện khoa học tại Hoa Kỳ mà phục chế lại chiếc trống cổ
này. Và cụ Hoàng Hoán đã không phụ lòng nhà sưu tầm cổ vật. Chiếc trống đồng đã
được phục chế nhưng vành trống đã mờ hết những hình tượng sinh hoạt của người
Việt cổ không thể phục chế được.
Trong số những sách báo tài liệu
được trưng bày, có nhiều tác phẩm, tài liệu mới được các học giả đem đến nhân
cuộc triển lãm này. Như cuốn ghi bản “Ðiều Trần của Nguyễn Trường Tộ” bằng
chính văn do Giáo Sư hán nôm Ðoàn Khoách mang tới. Ðây là một tài liệu quí và
thật ý nghĩa cả cho đến ngày nay. Bản điều trần của Nguyễn Trường Tộ ghi chép
trình lên Vua Tự Ðức nhà Nguyễn những điều tai nghe mắt thấy, khi ông đi sứ
sang Pháp như ngọn đèn treo ngược mà vẫn cháy (đèn điện), xe có hai bánh (xe
đạp) mà chạy được v.v... để mong mỏi nhà vua và các quan trong triều mau mau ra
khỏi sự “bế quan tỏa cảng” mới tránh khỏi bị nô lệ.
Hai tác phẩm thật quí do Giáo Sư
Nguyễn Ngọc Bích góp vào viện là cuốn “Bibliotheca Indosinica” gồm 5 tập nay in
lại thành 3 tập của tác giả Cordier từ năm 1912. Ðó là một thư mục có tất cả
những gì mà Tây phương viết về xứ Ðông Dương (Việt, Miên, Lào) và Nam Á. Trong
tập thư mục này có ghi đến hơn 20 tác phẩm của học giả Petrus Trương Vĩnh Ký.
Bộ sách thứ hai, Giáo Sư Nguyễn Ngọc Bích mang tới cho viện, là bộ Bách Khoa Tự
Ðiển về Ðông Dương có nội dung đáng giá về đất nước VN cho đến năm 1937.
Một vị khác là Giáo Sư Nguyễn Văn
Khanh cũng mang đến bộ tạp chí rất quí ít ai còn giữ được. Ðó là bộ “Mông Cổ
Mím Ðàm” của các nhà nho tân học chủ trương từ năm 1901. Rất nhiều bài viết đề
cập đến thương mại, nông tang để giúp cho đất nước được phát triển trù phú mà
thoát khỏi ách nô lệ của Pháp. Cũng như nhà nghiên cứu văn học Nguyễn Tuấn
Khanh cũng đóng góp cho viện, bộ tạp chí của Phủ Quốc Vụ Khanh thời Ðệ I Cộng
Hòa, một bộ tạp chí hầu như không còn ngay cả trong các thư viện ở VN.
Trong dịp này Giáo Sư Trần Ngọc
Ninh, cựu viện trưởng và hiện là cố vấn của viện, cũng đã đề cập đến công trình
của những người đi trước mà “qua cuộc triển lãm này chúng ta thấy được sự lớn
mạnh của lớp người đi trước. Nay chúng ta mong muốn giữ lại được phần nào quá
khứ đã trôi qua mất những công trình của người đi trước từ những người xếp chữ
trong nhà in vào lúc khởi đầu nghề in ở VN cho đến những cặm cụi tận tụy của
nhiều người trong tầng lớp sĩ phu lúc bấy giờ.”
Ðề cập đến công trình của người
xưa, Giáo Sư Trần Ngọc Ninh cũng đề cập đến công việc gọi là “Ðiển chế” chữ
nghĩa trong việc soạn thảo Tự vị hay tự vựng mà nay chúng ta đều gọi là Tự
Ðiển. Chữ nghĩa là tiếng nói của toàn dân. Nó không là của một chế độ nào hay
nhóm cá nhân nào. Trong lịch sử trung Hoa đã có đến 3 thời kỳ nhà cầm quyền xâm
phạm vào việc điển chế văn tự. Ðó là thời Tần Thủy Hoàng, thời nhà Thanh với
những người chinh phục được Trung Hoa tộc Hán với tự điển Khang Hy và mới đây
là thời Mao Trạch Ðông đã điển chế văn tự làm những chữ mới cho thế hệ trẻ
không còn đọc được sách cổ...
Vẫn theo Giáo Sư Trần Ngọc Ninh
thì chúng ta đã có những bộ tự điển được soạn bởi những học giả với sự cộng tác
của Bộ Giáo Dục xét lại tổng quát trước trào lưu tiến hóa của nhân loại, sự
phát triển của khoa học mà ngôn ngữ chúng ta chưa có đủ. Công trình của Giáo Sư
Nguyễn Văn Thới và các giáo sư tại đại học ở miền Nam đã cập nhật hóa được các
danh từ khoa học, chuyên khoa, triết học và cả văn chương cho ngôn ngữ VN. Tất
cả những điều này viện hiện đang lưu trữ được.
Một người tới xem triển lãm, ông
Tăng Vĩnh Thành, nói với báo Người Việt, “Muốn tìm hiểu về văn hóa VN để hướng
dẫn cho ba đứa con, một đứa 15 tuổi học Việt ngữ Hồng Bàng thường hỏi nhiều câu
về văn hóa VN mà tôi chẳng biết phải trả lời con ra sao. Nên được biết có cuộc
triển lãm này, tôi mong đến ghi nhận được một căn bản văn hóa Việt vì khi ra đi
khỏi VN tôi mới có 7, 8 tuổi chưa lãnh hội được gì văn hóa của mình. Nhưng thấy
những sách báo tài liệu như thế này, tôi sợ không biết có đủ thì giờ mà tìm
hiểu không.”
Viện Việt Học tọa lạc tại địa chỉ
15355 Brookhurst St., Suite 222, Westminster, cùng khu thương mại với nhà hàng
Seafood World.
(Nguyên Huy | Người Việt)
No comments:
Post a Comment
Thank you for writing!